Mưa đảo - Nguyễn Quốc Trung

Lúc từ tàu đò bước lên bến, thác mưa chiều tràn xuống đảo, gió đánh nghiêng người, Cần lột nón vải, để cho nước tràn qua đầu, lấp mặt, nước mắt chị trào ra. Cần muốn mưa đảo thanh tẩy cho mình, người ta chẳng bảo, nước trời có thể dội sạch quá khứ đau thương, lỗi lầm, đó sao.
Lên tới quá dốc bến tàu đò một quãng, Cần dạt vào cái chạp phô bên đường. Bà già bán hàng lập cập dìu chị vào ngồi lên chiếc ghế nhựa...
Truyện cùng mục
-
Tiếng khóc trong vườn chuối - Trần Lân
-
Việc làng - Ngô Tất Tố
-
Ngôi nhà màu hồng - Ola Awonubi
-
Ký ức của ông giáo Thứ - Trần Lân
-
Lão Hạc và đứa con iPhone - Trần Lân
-
Tết ăn mày - Vũ Trọng Phụng
-
Truyện ngắn Nguyễn Công Hoan
-
Thằng Quýt - Nguyễn Công Hoan
-
Mẹ
-
Chí Phèo đổi vận - Trần Lân
-
Trước ngày em kết hôn
-
Xin lỗi anh là...
-
Mẹ xin lỗi
-
Mưa quê - Sỹ Quý
-
Amour Secret
-
Dì Hảo - Nam Cao
-
Lão Hạc - Nam Cao
-
Cái chết của con Mực - Nam Cao
-
Bản di chúc nghiệt ngã - Nguyễn Thị Kim Thúy
-
Mưa đảo - Nguyễn Quốc Trung