Mưa vẫn trải lòng quê Ngoại - Nguyễn Thanh
Giữa lúc một giáo viên sắp về hưu hay buồn chuyện vu vơ, vô cớ, vô tích sự, ông Hấn thường ngồi chờ dứt mưa để nhóm lửa đốt đi những thứ ông muốn thiêu huỷ: những sách vở in ấn bằng giấy rơm không còn nhận ra mặt chữ, sổ sách ghi chép và có cả thư từ… Chính lúc ấy, lúc ngồi cạnh đống lửa trên lớp cát lấp ven con đường ngoại ô vắng vẻ bỗng bật ra trước mũi que tre trên tay ông Hấn một bức thư của thằng Hiện.
Ông giật mình, liền dịch người về phía trước, hất mẩu giấy ra khỏi đống lửa. Ồ, một bức thư! Không ai lại bất cẩn đem đốt những bức thư? Ông nhủ thầm. Như vừa giành giật với lửa được một vật gì quý giá, ông Hấn vân vê mẩu giấy trên tay, nhẩm đọc...